[bsa_pro_ad_space id=5]

[bsa_pro_ad_space id=5]

[☕️🇻🇳] 22 phẩy 5 coffee 🥤 Top1Coffee ☕️ Đánh check list báo cáo công việc ngày làm việc cuối cùng tại 22 Phẩy 5 coffee của bảo mẫu WooDoong: Mình là một người đã từng n , shares-2✔️ , likes-137❤️️ , date-2023-06-07 19:09:18🇻🇳🇻🇳🇻🇳📰🆕

🎯 Top1Go : LINK ĐẾN NHÀ CUNG CẤP THƯƠNG HIỆU NÀY

🏆🎡⛷🇻🇳🚁🏇🇦🇺🍞🇨🇳🍹🏂🇩🇪🏊🏍🏀🇺🇸🍎🥇🇰🇷🥉🇯🇵🥈🇬🇧 …
Đánh check list báo cáo công việc ngày làm việc cuối cùng tại 22 Phẩy 5 coffee của bảo mẫu WooDoong:
Mình là một người đã từng nghĩ việc người ta hay nhắc về hai từ Thanh Xuân chỉ như là nhắc về một quận ở Hà Nội, cho đến khi mọi thứ diễn ra như một cái chớp mắt, nó nhanh đến nỗi mình không kịp nghiền ngẫm hay nhấm nháp đủ kĩ lưỡng một thứ gì đó ấn tượng vừa lướt qua.
Mình cũng từng là một người cầu toàn đến đỗi không tin tưởng bất cứ ai ngoại trừ bản thân, chỉ mình mới có thể đem lại sự chỉn chu, hoàn hảo. Bảo thủ tuyệt đối. Tất nhiên mình không tự hào hay xấu hổ gì về điều đó, tất cả đều mang tính giai đoạn mà, có đúng không? Mà thực ra cũng chẳng cần phải có lý… đứa trẻ nào hiểu chuyện rồi thì cũng sẽ không còn thích ăn kẹo nữa.
Mình cũng đã từng coi việc nuốt những giáo điều được ghi lại trên sách vở là những thứ cực kì khô khan, mình cũng chưa từng muốn phải thụ động trong bất cứ vấn đề gì khi chúng xảy ra. Mà không nghe lời thì thật ra đa phần đều sẽ không suông sẻ. Nhưng chẳng phải những điều không suông sẻ, sẽ luôn trở thành những giáo điều tinh tươm, ý nghĩa và cảm xúc hơn hẳn những thứ trong sách giáo khoa hay một chia sẻ từ mentor nào đó trên hành tinh này sao?
Và mình là một người từng khá ghét kiểu rời đi không có lấy một câu chào, tại có lẽ khó tính, cũng có lẽ do hơi bài vở hoặc có lẽ chỉ đơn giản là mình thích một lời dạng như thông tin thông báo. Đến mãi sau này mình mới hiểu có một số cảm xúc diễn biến trong hành vi kiểu như sẽ làm con người ta ngượng ngùng e ngại, vì một lý do nào đó có thể là chính đáng cũng có thể là không cần lý do. Có lẽ việc thông cảm cho sự rời đi trong im lặng của một thứ gì đó là việc nên chấp thuận, đôi khi lại là cơ hội mở để có thể gặp lại, như một dấu “Phẩy”, gác lửng lại một chút, trầm lặng đôi đoạn để có thể tò mò, vụng về nhìn lại điều thiếu xót, hay rơi vỡ gì đó ở trong tâm hồn của mình.
Vậy nên những rơi vỡ, khiếm khuyết và không suông sẻ có phải như một điều hiển nhiên bất biến không? Nó không đến để làm ta yếu đi, cũng không phải cao siêu đến đỗi chỉ dạy ta điều gì, nó đến chỉ đơn giản là vì nó cần được hiện diện. Giống như nhân duyên của các cuộc gặp gỡ vậy, làm sao có thể mãi vẹn tròn, sự méo mó ở đây âu cũng chỉ có thể là xuất phát từ cảm xúc của chính mình, mãi mãi cũng chỉ là từ láy trong từ điển thôi.
Dấu Phẩy ở ngưỡng cửa giao thoa, dấu Phẩy cho phép sự nghỉ ngơi tĩnh lặng, như một cái thở phào lấp lửng vuốt ngực, vỗ vai, động viên tụi mình tiếp tục nỗ lực đi tìm cho bản thân mình nhiều cơ hội để được hiểu mình hơn, thương mình hơn.
Phẩy đã hoàn thành sứ mệnh dang dở của mình như đúng cách Phẩy được xuất hiện, chấp nhận những điều không trọn vẹn ngay từ ban đầu.
5 năm không dài, cũng không hẳn là ngắn, một thước phim như mới quay chụp ngày hôm qua. Lưu giữ những điều giản dị đời thường đã từng ở bên ta. Nâng niu và ve vuốt.
Như là một lời chào tạm biệt với những thở phào trước những cơn giông chớp của thời bão lòng mới mẻ, là lời chào mãn nguyện để sau dấu Phẩy ta lại tiếp tục viết tiếp đoạn văn của riêng mình. Có thể chưa đủ tĩnh lặng nhất, cũng có thể chưa đủ hoàn hảo nhất nhưng với một tâm hồn biết đủ thì nó có thể đã trở nên vẹn toàn rồi nhỉ?
Cảm ơn những yêu thương trân trọng, cảm ơn những nghĩa tình làm nên sự ấm áp, cảm ơn những điều cũ kỹ đã luôn bên cạnh ấp ôm lấy những mộng tưởng lớn lao, cảm ơn vì đã luôn thông cảm cho những thứ không suông sẻ đang hoàn thiện ta hằng ngày. Cảm ơn và cảm ơn những điều đến và cả những điều đã rời đi.
Là lời chào tạm biệt dành cho dấu Phẩy đầu đời của chính mình, không phải lời chào tạm biệt với mọi người. Mặt trời thì luôn mọc, nhưng chắc chắn là không phải ngày nào cũng là ngày nắng, có phải không nào? Đừng bao giờ ngừng khao khát, ước mơ của chính mình là những điều vô giá. Và nếu một ngày mà bạn cảm thấy mệt mỏi thì hãy để bản thân mình được thả lỏng và nghỉ ngơi một chút, nếu điều đó thật sự cần thiết nhé.
Thời thanh xuân rồi sẽ qua, ngọt ngào hay mặn đắng cũng đừng vội chối bỏ, hãy dành lời cảm ơn, xin lỗi và lời tạm biệt, cho những cảm xúc đó của chúng ta một hoặc nhiều cơ hội, nếu muốn.
Hẹn gặp lại ở một thân phận khác, hạnh phúc và trở nên tốt hơn.
Bạn đã rất lộng lẫy, chắc bạn chưa nhận ra điều đó tuyệt vời như thế nào đâu.. à không bạn vừa nhận ra rồi đấy! Bạn đã làm rất tốt. Rất vui và vinh hạnh vì đã cùng nhau đồng hành,
Goodbye, and see you again.

28418-05623
“Phẩy,” or “22,5” aka “không sao đâu”
——
22 phẩy 5 coffee
Ngôi nhà nhỏ có bán cà phê
Ghế thì ít, đít thì nhiều
Gió đưa cây cải về trời
Có cần phải có lý không?
Cứ xem như mình đã thân nhau rồi đi
Cuộc sống cũng giống như cuộc đời
Cuộc đời về cơ bản là buồn ngủ.z..z





🎯 Top1Go : LINK ĐẾN NHÀ CUNG CẤP THƯƠNG HIỆU NÀY

🎯 Top1Go : LINK TO THIS BRAND SUPPLIER

Code Embed: No embed code was found for TOP1INDEX-100063965322665


🌍🇦🇲🚀🏜⛰🇧🇪📺☎️🇨🇿📕📦🇬🇫👯💃🇬🇪🏪🗼🇩🇴🏗🏦🐯🐲🇵🇬…
#Đánh #check #list #báo #cáo #công #việc #ngày #làm #việc #cuối #cùng #tại #Phẩy #coffee #của #bảo #mẫu #WooDoongMình #là #một #người #đã #từng



[bsa_pro_ad_space id=2] [give_form id="2868661"]
[bsa_pro_ad_space id=2]

Ways to Give | ASE Foundation for Cardiovascular Ultrasound

top1brand
Logo
Compare items
  • Total (0)
Compare
0
Shopping cart