[🆕🇻🇳] BLOG CHUYÊN VĂN – Góp phần kiến tạo giờ văn hạnh phúc 📚 Top1Learn 📕 Chốn nương thân an toàn trong đờiEm Miu nhà mình có một thói quen âm thầm tới nằm kế mình, rồi im lặng mắt lim dim. Nhiều khi nằm đọc truyện bên hiên nhà , shares-9✔️ , likes-77❤️️ , date-2025-12-12 04:33:22🇻🇳🇻🇳🇻🇳📰🆕

[🆕🇻🇳] BLOG CHUYÊN VĂN – Góp phần kiến tạo giờ văn hạnh phúc 📚 Top1Learn 📕 Chốn nương thân an toàn trong đờiEm Miu nhà mình có một thói quen âm thầm tới nằm kế mình, rồi im lặng mắt lim dim. Nhiều khi nằm đọc truyện bên hiên nhà , shares-9✔️ , likes-77❤️️ , date-2025-12-12 04:33:22🇻🇳🇻🇳🇻🇳📰🆕

🎯 Top1Go : LINK ĐẾN NHÀ CUNG CẤP THƯƠNG HIỆU NÀY

😎❤ॐ🤸💪🧘🏻🙏🏻🎧👗🛒🛍️🥾👔🤵🏻🏀🏆🏓⛹️‍🤼‍🏃🏻🚴🏼🏋🏻‍🏌️⛳🏑🛰💅💇 …
🌿Chốn nương thân an toàn trong đời

Em Miu nhà mình có một thói quen âm thầm tới nằm kế mình, rồi im lặng mắt lim dim. Nhiều khi nằm đọc truyện bên hiên nhà, quay ra đã thấy em nằm sau lưng. Trên mạng người ta bảo, mèo thích ở cạnh người chúng cảm thấy an toàn. Mỗi lần như vậy, mình cảm thấy tâm hồn vô cùng bình lặng, một người một mèo, không cần làm gì cả, chỉ cần ở đây, kế bên nhau, là đã đủ đầy, an toàn, ấm áp, trọn vẹn.

Trong một cuốn sách gần đây mình đọc về việc kết nối với cơ thể, có đề cập đến việc quan sát bản thân, không chỉ quan sát từng bộ phận cơ thể với sự trìu mến, mà còn quan sát cả không gian mà cơ thể của mình chiếm giữ. Ý tưởng này với mình rất mới, nhưng đồng thời cũng rất sâu sắc. Quan sát không gian mà cơ thể mình chiếm giữ, đồng thời cũng là nhận ra luôn có một không gian dành cho sự tồn tại của chính mình – bằng cả thể chất và tinh thần. Trái Đất này luôn có đủ không gian để dung chứa sự sống của mình. Ngay giờ đây và ngay lúc này, mình có đủ không gian để hiện hữu, để sinh tồn.

Không gì lửng lơ mơ hồ hơn những ngày bị ốm và khi vừa mới đi qua một cơn bệnh tật, thấy cuộc đời như ở trong một màn sương tranh tối, tranh sáng. Với mình, trạng thái lởn vởn mơ hồ ấy là lúc yếu lòng nhất, những suy nghĩ buộc tội tấn công dễ xuất hiện và đẩy mình gục ngã. Nhưng rồi mình nhớ về việc quan sát không gian mình đang tồn tại. Mình tự nhủ với mình: Ngay ở đây và ngay lúc này, tôi đang tồn tại. Thế giới này luôn có một chỗ cho tôi. Những ngày bị ốm, chỗ dung thân an toàn ấy là ngôi nhà của mình, ngôi nhà bố mẹ đã cho mình, căn phòng mình trang hoàng với những vật dụng thân thuộc, khung cửa sổ nhìn ra bầu trời rộng lớn khi xanh ngời lửng lơ mây trắng, khi tí tách mưa, mùi nến thơm nhè nhẹ, hoa và bàn thờ luôn ấm áp ánh sáng… Mình cảm thấy tiếp đất, cảm nhận được sự hiện hữu của bản thân trong không gian an toàn này.

Để cảm thấy cân bằng, mỗi người cần tin rằng thế giới này luôn có đủ chỗ để bao dung cho sự sống của mình.

Mình còn nhớ cô vợ nhặt khi vừa về nhà Tràng, đã “ngồi mớm ở mép giường”. “Ngồi mớm”, không chỉ vì mất tự nhiên trong một quyết định bất ngờ và trong cuộc giao tiếp đầy những điều gượng gạo sắp tới, mà quan trọng hơn, vì thị chưa cảm thấy mình thuộc về không gian này, chưa tin rằng mình có chỗ trong gia đình này, chưa cảm thấy an toàn và được dung chứa với cuộc đời mà thị vừa được Tràng dắt vào. Đến khi bà cụ Tứ chấp nhận, sáng hôm sau thị đã ngay lập tức quét tước, làm cho gian nhà và cuộc đời của Tràng tươm tất, có hơi ấm của một gia đình. Hành động ấy cũng không phải chỉ bởi thị biết điều, mà còn bởi thị đã cảm thấy an toàn và thực sự thuộc về cuộc sống này. Khi người ta có đủ sự an toàn để cảm thấy nỗi mong sống chiến thắng được nỗi sợ chết, để không còn nháo nhào trong các phản ứng sinh tồn, như một lẽ thường, người ta sẽ có đủ sự dịu dàng với chính mình và dịu dàng với thế giới xung quanh.

Để thị có được cảm giác an toàn ấy, Tràng đã làm được nhiều điều rất đáng kể. Tràng cưu mang thị, “chậc kệ”, đánh cược với nạn đói và cái chết để lần đầu tiên cảm nhận được niềm hạnh phúc yêu đương, hạnh phúc có một gia đình. Không chỉ là câu chuyện mấy bát bánh đúc, Tràng còn “mua cho thị cái thúng đựng mấy thứ lặt vặt”. Mình còn nhớ hồi học lớp 12, cô giáo dạy Văn của mình nói những món đồ ấy giống như một thứ của hồi môn để cô vợ nhặt đỡ tủi, bởi không ai về nhà chồng mà tay không, và như vậy Tràng rất tinh tế khi nghĩ đến phẩm giá của cô vợ nhặt. Giờ thì mình nghĩ thêm, mấy bát bánh đúc, mấy cái thúng đựng mấy thứ lặt vặt, lời giới thiệu cô vợ nhặt với bà cụ Tứ, đĩa dầu thắp đèn đêm tân hôn,… tất cả mang ý nghĩa như một lời mời chân thành để cô vợ nhặt tin rằng cuộc đời của anh Tràng nghèo khổ có đủ không gian dung chứa thân phận đau khổ của cô. Cho nên, nói là nhặt vợ, kì thực mình cảm thấy Tràng đã bằng tất cả sự tử tế mở cánh cửa đời mình để mời cô vợ nhặt bước vào, để cô cảm thấy mình có một nơi thuộc về, có đủ sự an toàn để sinh tồn và có đủ sự dịu dàng để muốn sống một cách thật đường hoàng.

Cho nên, thương nhau, trước nhất ta có thể tặng nhau hai món quà kì diệu:

Món quà thứ nhất là một không gian trong cuộc đời ta để người đó bước vào, để họ cảm thấy được an toàn, được tự chủ, được tin tưởng, được hạnh phúc. Một khoảng không gian đủ để cảm nhận sự hiện hữu của bản thân và người đó, đủ để thở và đủ để sống.

Món quà thứ hai, chính là sự hiện hữu trọn vẹn của ta, trong cuộc đời của nhau.

“Thương nhau” ở đây mình muốn nói, bao gồm cả chính bản thân mình.

Lành thay những ngày mưa, ta có thể kề vai nhau không làm gì mà vẫn cảm thấy thật trọn vẹn.

T. L. D

#nhunggocnhincuocsong_blogchuyenvan

🎯 Top1Go : LINK ĐẾN NHÀ CUNG CẤP THƯƠNG HIỆU NÀY

🎯 Top1Go : LINK TO THIS BRAND SUPPLIER

🚀🤖💻🐱🐠🐕🐈‍⬛🐾🦜🐰🐹🐠🦎🐢🐭🐇🛠️🍎🎡⛷🚁🏇🍹🏂💄👄🧴💕 …

Code Embed: No embed code was found for TOP1INDEX-100057550963946


Chốn nương thân an toàn trong đời

Em Miu nhà mình có một thói quen âm thầm tới nằm kế mình, rồi im lặng mắt lim dim. Nhiều khi nằm đọc truyện bên hiên nhà , shares-9✔️ , likes-77️️ , date-2025-12-12 04:33:22📰🆕
#Chốn #nương #thân #toàn #trong #đờiEm #Miu #nhà #mình #có #một #thói #quen #âm #thầm #tới #nằm #kế #mình #rồi #lặng #mắt #lim #dim #Nhiều #khi #nằm #đọc #truyện #bên #hiên #nhà



[bsa_pro_ad_space id=2]
[bsa_pro_ad_space id=2]

 ⭐ ☀ ⚡
Born to keep your brand's great stories forever!Bring your brand to the World !

top1brand
Logo
Compare items
  • Total (0)
Compare
0
Shopping cart